Thời xưa, trong những buổi dạ tiệc, một chàng trai đến bên một cô gái chỉ dám bắt chuyện nhẹ nhàng như thế này: Trông cô thật xinh đẹp! hay Anh đã từng gặp em trước đây chưa nhỉ? Giờ đây khoảng cách giữ kẽ được thu ngắn lại ít nhiều.Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.Bạn đã đề xuất và khuyến khích mọi người cùng bàn bạc một vấn đề nào đó.Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu.Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình.Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này.Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời.Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì.John trả lời: Anh thấy đấy, có một tỉ người sống ở Trung Quốc, và sáng mai khi thức dậy đâu có người nào trong họ biết rằng tôi đã hụt cú chặn bóng đó!Đây là ngày đầu tiên tôi bước vào nghề phát thanh.