Ông chép truyện trong cuốn Cô độc.Chúng ôi mời bệnh nhân đến đây để họ có dịp bày tỏ những buồn phiền của họ, cho đến khi họ thấy tâm thần nhẹ đi thì thôi.Rồi những tiệm nước, tiệm cơm khác cũng dần dần đặt, mỗi ngày một nhiều.Khi Mary Margeret Mc Bride bước vào đời nghệ sĩ, cô làm đào hề và thất bại.Vì viết và nói thông thạo nhiều thứ tiếng nên ông hy vọng sẽ kiếm được việc trong một hãng xuất cảng.Chẳng hạn nghề bán vé bảo hiểm.Ông giảng: "Phân nửa những nỗi lo lắng của loài người là do người ta cứ gắng tìm một quyết định trước khi thu thập đủ những sự kiện để làm nền tảng cho quyết định đó.Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa.Trước khi ấy, người có sang chung với bạn một tiệm cà phê trong một tỉnh nhỏ ở Missouri, và trong khi người bận đi buôn bán ở nơi khác, thì người bạn kia liền sang tiệm cà phê lại cho người khác rồi bỏ trốn mất.Tính cả thẹn của tôi thành bệnh.