Chị công nhân vệ sinh đáng thương đành ra về với hai bàn tay trống.– Đoạn, ông mở phong thư ra .“Cái "TÔI" là 1 cục đá to đùng, nếu bạn nén nó xuống nước, nó sẽ kêu: "tỏm!".- Vừa nói ba Chip vừa lấy tập hồ sơ ra kiểm tra lại lần cuối.Hãy cùng tôi đánh thức nó dậy.Họ chỉ ngồi đó, nhìn nhau, nhưng có lẽ chỉ như thế thôi là đủ, vì họ đã quá hiểu nhau.- Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôiSẽ chẳng có gì đặc biết nếu không chú ý cách bà ăn, không kém gì tôi lúc này, mà không, hơn ấy chứ, cụ đưa tô lên miệng húp lấy húp để cho đến những giọt nước cuối cùng còn động trên tô, tôi có cảm giác như đã lâu lắm rồi cụ chưa được ăn một bữa ăn "thịnh soạn" như vậy.Là sinh viên của một trường mỹ thuật, Châu Anh kiếm thêm thu nhập bằng việc làm designer freelance cho một công ty thiết kế.Một người quen dửng dưng rất lạ.