Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.Lựa chọn là bài toán tạo hóa không giấu sẵn đáp số.Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ.Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại.Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh).Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.Đó là hạn chế của bạn.Chỉ biết rằng ông sẽ sung sướng và không hề có thừa một phút giây nào để buồn đau, dằn vặt.Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.