Mai đi học về phải cạo râu.Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác.Và khuôn mặt dường không cảm xúc.Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột.Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh.Viết là một lao động kỳ diệu.
