Như một dòng suối đang chảy, ngủ quên, rồi lại bị đánh thức, chảy tiếp.Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại.Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.Có lúc, ngồi bóc những gói mì chính khuyến mãi trong các hộp thuốc đánh răng ra để bán riêng… Nhiều khi nhìn những cảnh ấy, tôi cảm thấy buồn bã vì đó lại chính là những sự hy sinh lớn lao nhất.Đôi tay nàng vẫn lần tràng hạt.Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi.Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy.
