Thử suy xét việc đó xem nào.Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất sai trong nhiều trường hợp khác.Ông George Rona đến chỗ hẹn và được nhận vào làm.Tôi đọc đi đọc lại bức thư ấy, thấy như có cháu đang đứng bên cạnh, nói với tôi: "Tại sao cô không hành dộng như cô đã khuyên cháu? Cứ vui sống đi, mặc kệ tình thế ra sao thì ra, giấu nỗi lòng trong một nụ cười rồi vui vẻ sống".Nó nói "đổ nước như vậy để cho cỏ rác trong đầu óc tôi khỏi khô".Chẳng có người nào, đàn ông hay đàn bà, dù chỉ tụng niệm có một lát, mà không được kết quả tốt".Sau tôi vào trường Trung học, rồi ngày qua tháng lại, quan niệm của tôi dần dần thay đổi.Việc ấy họ làm trong ba hoàn cảnh khác nhau.Thật không còn cái gì.Cuốn Quẳng gánh lo đi.
