Viết là một lao động kỳ diệu.Ông đã quên những lạc thú ấy.Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Phải có mối quan hệ.Dù đó là hai yếu tố mâu thuẫn.Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa.
