- Người phụ trách đáp.Ông ta cũng là bạn quý của tôi.Mathon vào phòng ngủ của mình khệ nệ lôi ra cái hòm khá lớn, có chiều dài chừng một sải tay, được bọc trong tấm da heo màu đỏ và trang trí bằng những hình điêu khắc bằng đồng.Do không đủ tiền để trả cho họ ngay.Bởi vì, bà thứ nhì tuy rất xinh đẹp, nhưng đang nhìn tôi một cách khinh bỉ tựa như tôi là một con giun đất.Đời sống của những người này quả thật khó khăn và họ thường không thể trả hết nợ.Bà Swasti, người nô lệ làm quản gia cho ông Nana-naid, luôn cho ông ăn uống đầy đủ vì ông vẫn thường giúp bà ấy làm những công việc nặng nhọc.Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả.Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên.Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc.