Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.Giữa đầm lầy thông tin.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận.Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại.Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta.Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo: