Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.Tôi ngạc nhiên lắm, hỏi: "Nhưng ông phải có vài người giám thị chứ? Không thể tin hết thảy các khách ăn được".Hồi đó ông Eastman xây một âm nhạc học đường và một nhà hát để báo hiếu cho mẹ.Lời ngọt ngào sẽ chiếm nổi trái tim họ và do trái tim, ta sẽ thắng được lý trí của họ".Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày.Câu phương ngôn này của họ phải được dán trong nón chúng ta đội: "Người nào không biết mỉm cười, đừng nên mở tiệm"."Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!".Vì lẽ đó nên tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó."Tôi đã nhận thấy rằng muốn cho tội nhân hợp tác với và trở lại con đường lương thiện thì khen những sự gắng sức của họ, có hiệu quả hơn là rầy, phạt họ".Một cuốn sách đó đập vào óc người ta một cách mạnh mẽ, vui vẻ và rõ ràng hơn là cả đống lý luận và con số.
