Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.Con nói chuyện với bác này.Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Người ta, người ta lấy đấy chứ.Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức.Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa.Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo.