Tôi tưởng tượng như nhìn thấy nỗi buồn trong mắt cha tôi.Cuộc sống đầy những sự không chắc chắn và những thảm hoạ ngẫu nhiên.Từng ảo ảnh một rời bỏ chúng ta như những ý niệm về ông già Nôel, chiếc răng thần tiên, sự hoàn hảo của cha mẹ và sự bất tử của chính mình.Chính đây là lúc chúng ta bộc lộ khả năng của mình để coi thường những giới hạn của cuộc sống.Rất nhiều người đã bán đổ bán tháo hết cả cổ phiếu họ có và không dám đi đường hàng không nữa.Người ta phản ứng rất khác nhau.Rốt cuộc, chúng ta đã được chuẩn bị để nhận cái mà chúng ta đã trao.Sự tha thứ là một hình thức bỏ qua nhưng chúng không giống nhau hoàn toànTôi trả lời: «Theo bản đồ thì chỗ này lẽ ra phải có một ngọn đồi ở đây những tôi không trông thấy nó, thưa ngài».Và tuy nhiên, làm sao mà chúng ta có thể tin chắc rằng đối tác của chúng ta cùng chia sẻ quan điểm với mình?