Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó.Không biết thanh minh thế nào.Đơn giản là để sống.Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.Nên bạn bỏ qua như không.Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi.Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi.Kể cả cái nhàm chán.Vậy ra là tại những lần như thế này.
