Cha mẹ tôi đã trải qua một cuộc khủng hoảng lớn lao.Con số lính Mỹ bị chết trong thực tế đã lên tới 58000 người.Rất nhiều điều trước đây đã từng là cảm hứng đối với họ thì nay trở nên một gánh nặng.Ở mức độ nào đó, tôi thấy mỗi bệnh nhân tôi gặp đều được đều có một câu cửa miệng là «Thế nếu có hậu quả xấu thì sao?».Tất cả những sự hấp dẫn của sự công bằng đều là tưởng tượng mơ hồ.Hệ thống tư bản của chúng ta đã được thành lập dựa trên sự cạnh tranh, hệ thống luật pháp của chúng ta dựa trên sự xung đột và sự theo đuổi lợi ích cá nhân.Sự nhấn mạnh vào sự trừng phạt ở một phía khác cũng chẳng có tác đụng.Đứng hàng đầu trong số những vấn đề này là sự mất dần tuổi trẻ.Với thời gian, bản chất của những ý nghĩ này thay đổi, từ những hình ảnh về sự ốm đau.Thay cho việc chia xẻ số phận cùng nhau và tư tưởng đúng đắn rằng chúng ta cùng chung lợi ích, giờ đây chúng ta cư xử như thể cuộc sống là một sự cạnh tranh không ngừng mà cái giá phải trả chính là lợi ích của phía bên kia.
