Nhưng trước kia nào tôi có suy nghĩ gì đâu, tôi chỉ lo lắng thôi.Tại sao vậy? Tại bà vợ hoặc cậu con nghe lời đường mật của một tên vô lại để nó giựt hết tiền đem tiêu thoả thích.Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn.Được như vậy, không còn gì hơn nữa".Ông thấy bà công nợ thì sinh lo lắng.Tôi biết nếu không làm gì thì sẽ điên mất.Mỗi tháng ông đọc lại một lần tất cả các giao kèo của công ty.Một đêm, chúng tôi nghỉ trêm một nơi cao hơn bờ biển 2.Và trong số những kẻ bất hạnh ở đời này ta nên kể cả bọn người ghét nghề đang nuôi sống họ nữa!Ông già đáp: "Phải, họ công kích dữ thiệt, nhưng bác nên nhớ rằng không ai thèm đá một con chó chết cả".
