Khi tập trung chú ý vào bên trong để cảm nhận cơ thể nội tại, bạn tức thời trở nên tĩnh lặng và hiện trú, bởi vì bạn đang giải thoát ý thức ra khỏi tâm trí.Cùng lúc đó, hãy là cái tri kiến ấy, tức là hãy nhận biết sự hiện trú tỉnh thức của bạn và cảm nhận sức mạnh của nó.Dĩ nhiên, vĩnh hằng không có nghĩa là thời gian không có điểm kết thúc, mà có nghĩa là phi thời gian.Tôi sẽ bàn về vấn đề này và lý do của nó chi tiết hơn ở một đoạn sau.Phải chăng Thượng Đế cần thời gian cho sự phát triển của con người?Tâm trí luôn luôn gắn bó với cái đã biết.Khi lắng nghe một người khác, đừng đơn thuần lắng nghe bằng tâm trí, mà hãy lắng nghe với toàn bộ cơ thể của bạn.Bạn không muốn cảm nhận cái bạn đang cảm nhận được.Bạn hãy cố gắng cảm nhận cơ thể nội tại của mình khi bạn lắng nghe hay đọc tập sách này.Cánh cổng luôn luôn rộng mở.
