Trước đây khá lâu, mỗi khi tôi gặp trục trặc gì trong việc làm ăn, tôi thường gọi người có trách nhiệm đến và nói: "Tôi thực sự khó chịu", hay "Tôi lo lắng về chuyện này".Nó có sẳn nơi người dân bình thường cũng như nơi vua chúa.Lựa chọn hành động thích hợp.Ai có những đức tính mà bạn muốn có? Họ có thể làm mẫu mực cho bạn không? Bạn hãy tưởng tượng bạn sẽ hít thở thế nào? Đi đứng thế nào? Suy nghĩ thế nào? Cảm nhận thế nào?Nếu bạn muốn cảm thấy mình đang ngất ngây vui sướng ngay lúc này, bạn có thể làm được không? Rất dễ.Và tôi cũng bắt đầu nhận ra rằng việc suy nghĩ tự nó cũng không là gì khác hơn là tiến trình hỏi và trả lời những câu hỏi.Vì không còn phải liên tục tìm kiếm tự do, tôi có thể cảm nghiệm sự thân mật và tình yêu nhiều hơn nữa - tôi có thể cảm nghiệm tự do nhiều hơn.Thế nhưng điều này không có gì là tiêu cực, mà chỉ là thực tế của đời sống.Họ đã quyết định rằng cần phải thay đổi điều gì đó, rằng chính họ phải là người làm chuyện này và họ có thể làm được.Vì thế họ tiếp tục theo đuổi, kéo dài sự đau khổ của cuộc sống bằng rượu, thuốc lá, ma túy, nhậu nhẹt, cho tới khi rốt cuộc họ chìm vào sự quên lãng mà họ khao khát.