Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường.Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó.Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng.- Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ.Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.
