- Cậu có rảnh không?- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.James cảm thấy rất vui.Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
