Lập ngân sách thiệt đúng với nhu cầu của ta, như quần áo khít với thân thể ta vậy.Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích.Nhưng rồi chị xem, cũng chẳng ghê gớm như chị tưởng đâu.Ông không biết chút gì về môn hội hoạ hết, nhưng ông cứ vẽ càn cho óc khỏi phải lo lắng.Nhưng rút cục, cách nào làm cho ta sướng hơn? Cách tự bắt ta sống theo một ngân sách nhất định; hợp với túi tiền hay là cách tiêu xài thỏa thích để rồi nhận được giấy xanh đỏ của mõ toà thúc nợ và lủi như cuốc khi chủ nợ đập thình thình vào cửa?Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại.Làm sao diệt nỗi buồn chán làm ta mệt nhọc, ưu tư và uất hậnTôi đánh máy lại câu ấy rồi dán lên tấm kính che mưa trong xe tôi, để trong khi cầm lái, lúc nào tôi cũng phải ngó tới.Con nít thì nói: "Ước gì tôi lớn thêm được vài tuổi nữa".Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết.