Mà chắc chắn lời kính ta của tôi đã thấu đến Ngài, vì tình thế ngày một khả quan hơn.Bà ta cần được các cháu yêu và săn sóc, cho như vậy là "lòng biết ơn", và nghĩ có quyền được nhận lòng biết ơn của họ.Nghe tôi hỏi có bao giờ lo lắng không, ông đáp: "Không, tôi tin Thượng đế điều khiển mọi việc mà Ngài không cần tôi tính toán giùm Ngài.Xét cho cùng, ông Lincoln nói đúng.Hồi ấy còn là sinh viên y khoa ở trường Montreal, chàng lo đủ thứ: lo thi ra cho đậu, đậu rồi sẽ làm gì, làm ở đâu, sao cho có đủ thân chủ, kiếm cho đủ ăn?Tôi muốn nói: Tiêu cách nào mà cũng một số tiền đó, ta được lợi hơn cả.000 người, tôi vui thích vô cùng.Nhớ lại lúc ấy chưa được ai khuyên "tốp nỗi lo lại", nhưng tôi đã hành động đúng như vậy.Từ bữa đó, sách bán chạy vo vo.Đoán chắc là tôi sắp điên.