Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua.Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị.Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm.Tôi là người anh, tôi phải nói gì với nó đây? Tôi hiểu sự ích kỷ và lười biếng việc nhà của nó.Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to.Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình.Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.