Tuổi phát dục đâm không bình thường…Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng.Em sẽ suy tư về đời mình từ đời nó.Để người ta phải nể.Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt.Nó là một chuyện kể cho vui mồm như bao nhận định khác.Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác.Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây.à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật.
