Không có bình thường hơn chuyện bạn muốn trốn tránh khổ đau.Khi bạn nhìn vào một thân cây, bạn có ý thức về thân cây.Nhưng đối với Bạn thì sống/chết không thể động đến được vì bản chất chân thực của bạn không bị giới hạn trong tấm hình hài mong manh, chóng tàn hoại này.Từ đó, giúp cho bạn có cơ hội chuyển hoá những thói quen cũ này.Trong đời sống hằng ngày, bạn có thể thực tập để nhận thức chính mình như là một trường nhận thức trong đó toàn thể những tình huống trong đời sống của bạn được phơi bày?Bạn chính là Cái Biết.Không gian im lắng ấy cũng ôm trọng cả bạn nữa.Từ đó bạn sẽ dễ dàng nhận ra những gì cần làm và bạn sẽ làm, sẽ giải quyết tình huống tiêu cực này trong một thái độ rất tích cực một cách rất tự nhiên.Chúng ta còn đồng hoá mình với những khổ đau mà chúng ta đã cưu mang.Lúc đó, bảo vệ và chăm sóc cho cái Tôi nhỏ bé, giả tạo đó sẽ trở thành một động lực thúc đẩy phía sau tất cả những việc bạn làm.
