Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân.Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất.Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.Vậy mà tôi đang viết.Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.Không lại phản tự nhiên quá.Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.
