Bà cho tôi hay rằng trước mỗi buổi dạ hội chính thức, trước mọi cuộc hội nghị, bà ngồi nhắm mắt ở ghế bành để dưỡng tâm thần trong hai mươi phút.Ông ta lại hỏi đến những thư chưa đáp.Làm gì bây giờ? Đi ngả nào đây? Tôi mê mẩn hàng tuần như vậy.Bệnh của họ không do thần kinh suy nhược mà do những cảm xúc như ưu tư, lo lắng, sợ sệt, thất vọng.Con phải bỏ hết oán hận, hết ý nghĩ chua chát đối với bất cứ ai".Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên.Trách chi hết thảy chúng ta dù sang hèn, giàu nghèo, đều phải phàn nàn rằng chính những kẻ điên mới là hạng người sung sướng trên đời!Tôi theo đúng chương trình này trong khoảng ba tháng, thành thử tôi đã bỏ được tật hay lo, sau đó trở lại làm việc bảy tám giờ như đời sống cũ.Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy.Bệnh của cô rất nguy hiểm thiệt đấy.