Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên.Đầu tiên mẹ hỏi: Con tự viết à? Tôi chỉ cho mẹ xem tên người viết ở cuối bài.Căn nhà chắc sẽ trầm đi.Thế đã là tốt lắm rồi.Một giọt rơi xuống sách.Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục.Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.
