Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa.Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch.Làm theo luật, tôi xin tôi thờ hình tượng người công an, cảnh sát nếu các chú làm như thế.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.Hai chuyện này khác nhau.Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.Và vì thế lại càng khó điều tiết sinh hoạt của mình.