"Họ keo bẩn lắm, vô phương kể.Khi đó tôi đã quảng cáo, in vé, bán vé, xếp dọn đâu vào đó rồi.Hồi nhỏ tôi cũng như các em, cũng thích đốt lửa trong rừng lắm.Không phải cha không thương con đâu, nhưng cha đã đòi hỏi ở tuổi thơ của con nhiều quá, cha đã xét con theo tuổi nhiều kinh nghiệm của cha.và tuyến bố rằng bỏ tù chúng thật là bất công".Nghĩa là: Đừng tranh biện với người khác, dù người đó là khách hàng, hay là bạn trăm năm, là kẻ thù của mình.Cha mẹ hỏi nhau: "Làm sao cho nó thèm ăn sáng được?".Người ấy hỏi tôi bằng một giọng xẵng: - Tại sao để chó chạy như vậy, không có xích, cũng không có đai mõm gì hết? Không biết rằng điều đó cấm sao? Tôi ngọt ngào đáp lại: - Có, tôi biết, nhưng ở chỗ vắng người này tôi tưởng vô hại.Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi.Bà oán cả hai tai ông, vừa rộng vừa vểnh ra như tai voi.