Từ lâu tôi vẫn kính phục một người đã quá cố là ông Fred Fuller Sheld.Tới một lúc nào đó thì phải thôi đừng suy nghĩ đắn đo nữa, nếu không thì sẽ tai hại.Khi nghĩ có người tin rằng Đức Thượng đế chí nhân tạo loài người theo hình dung của Ngài, tôi mỉm cười chua chát.Khi tôi hỏi bà tại sao lại tự buộc vào khổ thảm làm vậy, bà đáp: "Để khỏi có thời gian ưu tư".Vậy đáng lẽ trằn trọc xoay trở trên giường và lo lắng để hại cho thần kinh, ông ngồi phát dậy và học.Tôi nhăn nhó, quạu quọ.Ông ta ngoi ngóp bơi vào bờ và khi vào bàn giấy tôi, ông ta còn ướt như chuột, lem luốc những bùn."Sáng hôm sau tôi thu xếp về nhà.Công ty bán sách dọa nếu không bán chạy hơn sẽ không cho mượn tiền trước nữa.Ông thường lo sợ không sống được tới sáng hôm sau.
