«Tôi không biết là ông sẽ tìm thấy gì.Trong thực tế, tôi thường nghe thấy sự mỉa mai về khả năng liệu có một tình yêu dài lâu hay không dựa trên những điều mà mọi người quan sát thấy ở thế hệ trước họ.Sự theo đuổi theo kiểu như vậy đối với tuổi trẻ phát ra từ việc chúng ta không chịu chấp nhận số phận thông thường của mình.Thay cho được mong đợi để dậy sớm vào buổi sáng và đối mặt với những nhiệm vụ đáng sợ hay tẻ ngắt, khi ốm, chúng ta được an ủi là «hãy nghỉ ngơi đi».Đó là một bài học cho tất cả chúng ta trong sự quyết tâm như vậy.Tôi đã viết một cuốn sách về nó, cố gắng để tìm thấy con đường đi cho mình.Sự phát triển bình thường của con người hiện diện cho một câu chuyện dài lâu về sự sa ngã.Có mối liên hệ giữa hai thuộc tính duy nhất tồn tại ở con người tạo nên cái nghịch lý đau lòng: Hoàn toàn có thể hạnh phúc khi đứng trước cái chết của chính mình.Thế thì liệu có gì đáng ngạc nhiên không khi người ta có thể có cảm giác nào đó về bổn phận đáp lại về phía con cái?Họ luôn phiền lòng và hay đãng trí, thường thì họ ước chết quách cho rảnh nợ.
