Nhưng rồi lòng nhân ái vô bờ bến trỗi dậy, và tôi quyết định không nói ra một cái tên nào cả.Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa.Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không.Quả thật tôi rất thích được trò chuyện với những con người như vậy.Tôi tự đặt câu hỏi và thảo luận một mình.Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc.Và có thể các bạn cũng thấy nhiều điều để học cách nói chuyện hay hơnTôi đã học hỏi điều này từ Sinatra.Tôi hoạt động trong ngành công nghiệp bóng chày.Nhưng đồng thời có nghĩa là nghề nghiệp và danh tiếng của thầy cũng ảnh hưởng theo đấy ạ!
